Không biết bạn thì sao chớ chúng tôi thích
những người nói chuyện vui vẻ. Chúng tôi lấy làm sung sướng giãi bày tâm sự với
họ, cảm thấy hân hoan khi nghe họ thuật chuyện hay chứng minh một điều gì. Người
Trung Hoa quả đã hiểu sâu tâm lý nhân loại nên thường khuyên nhau trước khi làm
nghề bán hàng hãy tập cười. Chúng tôi thấy trong cái cười nhiều ý nghĩa thâm
thúy.
Đến nhà bạn, gặp bạn vui cười thì bạn chưa nói gì chúng tôi
đã cảm thấy "Ồ sung sướng quá! Tôi đang đợi anh, thì gặp anh đến. Thật là hạnh
phúc cho tôi".
Cái cười mà chúng tôi muốn hiểu là biểu lộ của tâm
hồn trong sạch, hồn nhiên, vị tha, nhìn cuộc đời bằng cặp mắt can đảm, lúc nào
cũng muốn làm đẹp lòng kẻ khác.
Nụ cười như ánh nắng xuân trên nụ
hoa chớm nở buổi sáng. Nó đem lại hơi ấm cho tâm hồn giá lạnh vì đau khổ. Nó
thoa dịu những vết thương vì tang tóc, ly biệt cho những nỗi lòng cô đơn, yếu
thế.
Cười, làm cho một người thất bại đã ngừng tay chiến đấu, tìm
lại nguồn hy vọng tin tưởng vào ngày mai. Cười làm cho vợ chồng thông cảm nhau,
tha thứ cho nhau những khuyết điểm và gieo hạnh phúc dưới mái gia đình. Cười
siết chặt tình bạn bè, giúp hai bên tâm hồn tri âm hiểu nhau hơn, nồng nhiệt
tranh đấu trên con đường lý tưởng.
Chúng tôi không thể kể hết với
bạn, giá trị của nụ cười. Chúng tôi ao ước khi nói chuyện, bạn khéo dùng nó.
Lẽ cố nhiên, không phải gặp cái gì cũng cười. Đó là thiếu trí.
Không biết lựa lúc, lựa nơi mà cười hay nói với ai cũng như đóng kịch, là gây ác
cảm.
Vui vẻ, chúng tôi muốn bạn có, là con đẻ của tính tự chủ và
vị tha. Mỗi khi muốn vui vẻ, chúng ta phải chiến thắng tính ưu sầu ích kỷ. Vậy
muốn vui tươi, trước hết bạn tập tự chủ, diệt đi những ưu tư làm cho tâm hồn và
gương mặt đượm màu tang. Hãy mở cửa lòng đón mọi người. Khi nào bạn vui vẻ nói
chuyện với kẻ khác, tự nhiện họ săn sớm hầu chuyện cùng bạn. Họ thấy mình quan
trọng, được chú ý, nên tự nhiên có cảm tình với bạn, và muốn giữ bạn luôn để cởi
mở tâm hồn. bạn soi gương, nở nụ cười, thì tấm gương trả lại cho bạn nụ cười.
Nếu bạn khóc, nó trả lại cho bạn những nếp nhăn rướm lệ. Xã hội xung quanh ta
không khác gì tấm gương ấy. Nếu niềm nở giao du với người, nồng nàn trò chuyện
với người, thì người hăng hái đàm đạo với bạn. Ví bằng bạn lạc lẽo, ngó kẻ khác
bằng bộ mặt nhăn như bị, họ sẽ trả lại cho bạn những cái liết lạnh lùng và vẻ
mặt đầy ác cảm.
Cái gì làm riết cũng thành quen. Nếu bạn chưa từng
dùng nụ cười để thuyết phục, thì bấy giờ, bạn tập vui vẻ đi. Vui vẻ mãi, sau
cùng có tập quán tiếp đãi kẻ khác bằng nụ cười hấp dẫn.
Khi giao
tiếp với người, phải ân cần chào hỏi họ. Nếu phải bắt tay thì bắt lịch sự, thân
mật. Giữ nụ cười tự nhiên trên môi. Chúng tôi nói tự nhiên vì chỉ có nụ cười
thành thật mới đi thẳng vào cõi lòng kẻ khác. Còn những nụ cười giả dối xã giao,
cười mỉa mai, huyền bí, đều gây nghi ngờ thù oán.
Trong khi bạn
vui, nên giữ gương mặt hân hoan, làm cho người nghe có cảm tưởng bạn thành thật,
và có thiện cảm với nó. Đi đôi với gương mặt hoa nở là giọng nói gió xuân. Nó có
sức hấp dẫn bất kỳ ai, kể cả những người nóng cộc, khó tính nữa.
Tóm lại, bạn hãy dùng tình cảm để đổi cảm tình. Không có gì lay động tình cảm
bằng vui tính. Ai khéo ban nụ cười, sẽ mua được thiện cảm của kẻ khác, và trên
đời được nhiều người cộng tác, mến yêu.